Hành Nguyên thở phào một hơi, trên mặt sợ tới mức tái nhợt không có chút máu. Trong mắt tức thì tràn đầy vẻ thương yêu không dứt, hiển nhiên khối thạch đầu màu trắng kia có lai lịch.
– Dĩ nhiên là Tam Sinh Thạch?
Lý Vân Tiêu cũng là cả kinh, mở to hai mắt, cuồng nộ nói:
– Ngươi sớm nói với ta có Tam Sinh Thạch, ta tha cho ngươi một mạng thì như thế nào! Tức giận ah! Trọng bảo như thế lại bị ngươi nổ mất! Muôn lần chết cũng không đủ bồi thường1
Tam Sinh Thạch chính là một loại thạch đầu thập phần kỳ dị. Bên trong ẩn chứa hồn lực vô cùng lớn. Nghe nói trước kia có phàm nhân nhặt được một quả Tam Sinh Thạch, sau khi trở về đặt ở bên cạnh gối đầu, buổi tối lúc ngủ dĩ nhiên mơ tới chính mình kiếp trước kiếp nầy cùng kiếp sau, tổng cộng tam sinh tam thế, cho nên được đặt tên này. Giá trị của nó thậm chí ở trên cả Tử Văn Cửu Anh Giao!
Hành Nguyên hiển nhiên không biết lai lịch của tảng đá kia, chẳng qua là một lần trong lúc vô tình từ một nhà thương hội nào đó mua hàng, cảm ứng được trong đó có hồn lực cường đại, lúc này mới một mực đặt ở bên người nghiên cứu. Vừa rồi cũng chỉ là rút ra hồn lực trong đó muốn trốn thoát một cái mạng đi ra.
Khối Tam Sinh Thạch kia sau khi nổ tung, đại lượng hồn lực khuếch tán ra, đem phấn sắc tinh trần bao bọc Hành Nguyên quanh thân thổi tan ra, hình thành một mảnh khu vực an toàn.
– Vèo vèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805484/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.