Tôn Chính Tông một bên nhanh nhẹn thao tác, một bên nhẹ giọng nói nhỏ, thật giống như không coi ai ra gì, thành thạo làm tất cả những thứ này. Tất cả mọi người đều lẳng lặng nhìn, có cảm giác vui tai vui mắt. Trong ngày thường những Thuật Luyện Sư này đều cao cao tại thượng, Thuật Luyện Sư cấp ba càng là bọn họ khó có thể tiếp xúc. Giờ khắc này hiếm thấy có cơ hội tận mắt nhìn luyện chế, mỗi cái đều lộ ra cực kỳ chuyên tâm.
Hô!
Hết thảy vật liệu toàn bộ qua một lần, trong mấy bồn chứa thủy tinh đã tinh luyện ra nguyên liệu có thể trực tiếp luyện chế. Hắn một chưởng vỗ vào trên lò luyện đan, nắp lò bay lên, một đoàn hỏa diễm màu xanh từ trong tay hắn bay ra, rơi vào trong lò luyện đan, nắp đỉnh ầm một tiếng khép lại. Nhất thời chiếc đỉnh lớn màu xanh kia phát sinh tiếng ong ong, thanh sắc càng thêm loá mắt bức người.
– Thanh Lang yêu hỏa?
Trên mặt Nguyên Hạo hiện ra vẻ khiếp sợ, trong đôi mắt xẹt qua một tia ước ao.
– Chính Tông ngươi bảo vật thật là không ít a!
Tôn Chính Tông ngượng ngùng nở nụ cười, khiêm tốn nói:
– So với Phần Hồn Phong Hỏa của Nguyên Hạo đại sư, thì không đáng một đồng, ha ha.
Trên mặt hắn nơi nào có nửa phần khiêm tốn, lạnh lùng quay đầu liếc mắt nhìn, trong nháy mắt suýt chút nữa ngất đi.
– Ngươi, ngươi đang làm gì?
Tôn Chính Tông nổi giận chỉ vào Lý Vân Tiêu, cả giận nói:
– Ngươi không phải đang tỷ thí sao?
Lý Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805327/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.