Nguyên Hạo chỉ lo Tôn Chính Tông lại nói ra quy tắc mất mặt gì, để Hỏa Ô đế quốc Thuật Luyện Sư Công Hội bọn họ hổ thẹn, vội vàng giành nói:
– Không có những quy tắc khác, chỉ cần là đan dược cấp ba là được. Đan dược tương đồng so dược tính, đan dược không giống so độ tinh khiết. Bắt đầu đi, thời gian là một canh giờ!
Trên Nghênh quân đài rất nhanh nhường ra một tảng lớn đất trống, chuẩn bị cho hai người tỷ thí. Phía trên này đủ rộng lớn, một đám văn võ bá quan cùng 800 ngàn đại quân dồn dập ngưng thần nhìn xem.
Tần Nguyệt cùng Tần Dương là một mặt cay đắng, hai người tranh giành vị trí thái tử, dĩ nhiên diễn biến thành ân oán cá nhân của Thuật Luyện Sư. Nhưng ở trong mắt những người này, thái tử một tiểu quốc, so với một tên Thuật Luyện Sư cấp ba, căn bản không đáng một đồng.
Hai tay Tần Nguyệt lau vệt mồ hôi, hắn biết bây giờ đã ngả bài, nếu hôm nay không thể bắt vị trí thái tử, liền triệt để thua, thua thất bại thảm hại! Mà Lý Vân Tiêu, mơ hồ thành nhân vật mấu chốt nhất trong đó.
Bởi vì người ủng hộ to lớn nhất của Tần Dương, cấp bốn Thuật Luyện Sư Trương Thanh Phàm, đối với Lý Vân Tiêu cực kỳ sùng kính. Chỉ cần Lý Vân Tiêu chịu mở miệng, mặc dù không thể để cho Trương Thanh Phàm thay đổi chủ ý, nhưng chí ít cũng có thể thoáng trung lập. Huống chi còn có một vị Thuật Luyện Sư cấp bốn khác là Hứa Hàn còn chưa tỏ thái độ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805326/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.