– Muốn chạy trốn?
Kế Mông cười lạnh, chiêu kiếm mà lúc trước Lý Vân Tiêu biểu diễn ở trên Phi Phượng trấn, lần thứ hai hiện lên ở trong đầu, trong miệng bỗng nhiên quát lên:
– Thanh Liên Kiếm Ca!
Nhuyễn kiếm của hắn ngang trời quét ra, nở rộ cũng không phải Thanh Liên, mà là hoa đào, nhưng là kiếm ý của Thanh Liên Kiếm Ca!
Bảy đóa hoa đào to lớn lần thứ hai hiện lên ở trong hư không, so với thời điểm ở trên tiểu trấn còn muốn rực rỡ nhiều lắm. Gió nhẹ thổi, hoa nở hoa tàn, vạn điểm hồng quang bay xuống, bao phủ mà lên.
Trong lòng Hứa Bình Hồng cả kinh, ngơ ngác nhìn cánh hoa hạ xuống đầy trời, cũng không nhịn được nữa dùng hết toàn lực hét lớn:
– Sư thúc cứu ta!
Âm thanh rung trời, truyền vào trong Phượng Hoàng Sơn.
– A!
Đáng tiếc hoa đào đã mất, hóa thành xuân bùn càng hộ hoa. Hứa Bình Hồng kêu thảm một tiếng, chết ở dưới hơn vạn hoa đào, tình cảnh dị thường xinh đẹp.
Kế Mông liếc mắt nhìn Lý Vân Tiêu ở xa xa, không dám đánh gãy. Hơn nữa giờ khắc này trong cơ thể mơ hồ có một loại cảm giác xao động, hắn mừng rỡ như điên, vội vàng ngồi xuống bắt đầu điều tức, này chính là triệu chứng đột phá.
Thời gian chầm chậm trôi qua, nguyên khí trong cơ thể hắn rốt cục phá tan tầng bình cảnh kia, bước vào tam tinh Vũ Quân!
Kế Mông không thể tin tưởng quan sát nguyên khí lưu động trong cơ thể mình, một loại cảm giác kích động lan tràn toàn thân.
Một tháng trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805309/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.