Nghề nghiệp của hắn là một tên Ngự Thú Sư cực kỳ ít ỏi, hơn nửa thời gian đều đặt ở làm sao điều động yêu thú. Trải qua nhiều năm khổ tu, lúc này mới có thể miễn cưỡng điều động cấp năm yêu thú Huyền Lôi Kinh Vân Hống, vậy mà một Võ sĩ lại nói muốn đối phó nó, nhất thời để hắn dở khóc dở cười.
Lại không nói yêu thú dã tính thị huyết cùng thân thể mạnh mẽ, coi như là một con yêu thú cấp năm dịu ngoan, cũng tương đương với nhân loại Ngũ Hành cảnh Vũ Vương a!
Nhưng Kế Mông lại không cảm thấy buồn cười một chút nào, nếu Vân thiếu nói, này liền sẽ không sai. Nhuyễn kiếm của hắn đột nhiên ra tay, quát khẽ:
– Giải phong!
Nhất thời hóa thành một con trường xà, hướng về Hứa Bình Hồng bao phủ đi.
Hứa Bình Hồng là tứ tinh Vũ Quân cường giả, hắn không dám khinh thường, vừa lên liền toàn lực làm, đem đối phương kéo vào trong khổ chiến.
Bên kia Lý Vân Tiêu cười hì hì đi về phía Huyền Lôi Kinh Vân Hống, dáng vẻ cợt nhả.
Tuy rằng Yêu thú không có trí khôn, nhưng cũng có trực giác mà nhân loại khó có thể so sánh. Nó lập tức cảm thấy “lai giả bất thiện”, thân thể nằm trên mặt đất lập tức đứng lên, một mặt cảnh giác nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, thật giống như lúc nào cũng có thể nhào tới.
– Ai ya, chớ sốt sắng.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nói:
– Hài tử, hài tử, vì sao ngươi xấu như thế? Bắt nạt, lừa dối, vì sao ngươi làm được? Học làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805308/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.