Sáng sớm, Mặt Trời lên cao, bầu trời quang đãng, từng tia nắng bình minh chiếu xuống mặt đất cho thấy hôm nay là một ngày đẹp trời
Phượng Thần Hy cũng dần tỉnh lại
Vừa mở mắt đối diện là lồng ngực sáng bóng, dưới tay cảm giác được cơ bụng săn chắc, đại não trống rỗng, ngẩng đầu lên nhìn là khuôn mặt tuấn tú thiếu niên vì đang nhắm mắt ngủ kết hợp với tưởng mạo ôn ôn nhuyễn nhuyễn nên cả người hắn tỏa ra một loại khí tức vô hại lại mềm mại
Phượng Thần Hy chớp chớp mắt nhìn thiếu niên, trong mắt toàn là ngơ ngác cùng mê mang vì vừa mới tỉnh dậy
Cung Viễn Chủy?
Hẳn vì sao lại ở đầy?
Ta vì sao lại dựa vào người hẳn?
Hơn nữa còn là bộ dạng cùng tư thế mập mờ như thế này!?
Những việc đêm qua, Phượng Thần Hy một chút ấn tượng cũng không có, lần đầu gặp tình cảnh bất chỉnh thế này, nhất thời có chút mờ mịt lại luống cuống tay chân
Y phục của thiếu niên dưới thân đã sớm hoàn toàn lộ ra, lộ ra lồng ngực sáng bóng cùng đường cong cơ bụng cực kỳ rõ ràng, nàng vừa quay đầu là đã đem cảnh tượng 'kích thích thị giác' này toàn bộ thu hết vào mắt
Phượng Thần Hy luống cuống quay đầu đi thì lại cảm giác được bàn tay của thiếu niên đang ôm chặt lấy eo của nàng, vốn đã rất xấu hổ lại càng thêm thẹn thùng, trên gương mặt nàng xấu hiện hai mảng màu hồng khả nghi
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-chi-vu-tue-hy-vien-chuy/3620961/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.