nhận được càng tinh tế hơn bao giờ hết, hắn rõ ràng cảm nhận được cánh môi
nhu nhu khiến hắn cảm thấy ngứa ngáy, hơi thở noãn noãn làm hắn như bị bỏng, lập tức rút tay về
"Ta... chuyện này... cái đó...
Cung Viễn Chủy lúc này mới phản ứng được bản thân vừa làm chuyện tốt gì, lập tức khẩn trương đến mức lời cũng nói không ra, ấp úng một lúc lâu cũng chưa ra được một câu hoàn chỉnh
Cung Viễn Chủy đem bàn tay vừa che miệng Phượng Thần Hy ra sau lưng, bàn tay hơi cuộn lại, đầu ngón tay vuốt qua vị trí chạm vào môi của nàng
Hồi lâu sau, Cung Viễn Chủy mới nói được một câu hoàn chỉnh
"Ta đói rồi"
"Ca ca vẫn đang chờ ta đến dùng bữa, ta đi trước, ngươi tùy ý"
Nói xong, thiếu niên thần sắc hốt hoảng, bước chân vội vàng, dùng tốc độ nhanh nhất đời này mà chạy trốn khỏi đây, để lại Phượng Thần Hy một mình giữa đình viện, nửa ngày vẫn chưa hồi thần
Một lúc sau, Phượng Thần Hy bỗng nhiên cúi đầu nhẹ cười
Nàng không có theo phương hướng cửa Cung Viễn Chủy mà đuổi theo, ngược lại quay người đổi hướng, rời khỏi Giác Cung, trở về Chủy Cung
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]