Cho nên mới nói, từ lúc Uông Trực nhận thấy kỹ năng độc nhất vô nhị của Tiểu Phúc Tử, thì Hạ Trình đã hạ quyết tâm muốn giết chết hắn. Mặc dù, nghe thì có vẻ như Hạ Trình rất mực vinh sủng Tiểu Phúc Tử, nhưng thực ra Tiểu Phúc Tử lại chính là hòn đá ngáng đường hắn!
Bắc Đường Yêu nheo mắt lại: "Vì thế, sau tất cả, Hạ Trình mới là người giành được thắng lợi to lớn. Nhất cử lưỡng tiện!
Một nụ cười nhạt xuất hiện trên khóe miệng của Ngu Vãn Ca:" Điều đó còn chưa chắc. "
Bắc Đường Yêu im lặng, trầm mặc suy nghĩ, nếu là hắn thì làm sao để phá vỡ trò chơi này.
Sau khi dùng xong ngọ thiện, Ngu Vãn Ca chậm rãi tản bộ, vài người cung nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, háo hức chạy về hướng Mai viện, không biết từ đâu, mà bọn họ nghe được hành tung của hoàng thượng, nên định há miệng chờ sung rụng, giữ giấc mộng đẹp bay lên cành đào.
Từ đầu đến cuối, nàng vẫn không hiểu, vì sao những người con gái tràn đầy sức sống, tinh thần phấn chấn ấy, lại đem mơ ước của mình, tương lại của mình, thậm chí là ký thác cuộc đời còn lại của mình vào một người nam nhân. Thanh xuân tốt đẹp như thế, lại không muốn tự do bay nhảy sao?
Bước trên con đường cung điện dài đằng đẵng, nàng nhìn lên tường thành được bao quanh bởi những miếng ngói đỏ và những bức tường trắng, trong lòng nàng dâng lên cảm giác u sầu, phiền muộn, không giải thích được. Nhìn những cô gái như hoa lá mùa xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052489/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.