Uông Trực cũng không nói gì, hắn cầm lấy tất cả những quyển sách vẽ trong tay họ và bắt đầu lật xem chúng.
Châu công công trừng mắt hầm hầm nhìn Hạ Trình, còn Hạ Trình thì hả hê đắc ý, khóe miệng hiện lên một nụ cười ngoan độc.
Châu Vượng ơi Châu Vượng, quyển sách vẽ của gia gia ta là quyển sách mà ngươi đã cho người cẩn thận vẽ lại. Còn gia gia ta đã đem quyển sách vẽ của ngươi tráo đổi, ha ha.. e là người ngu xuẩn như ngươi vẫn còn chưa biết đó chứ.
"Tốt lắm! Quả nhiên Hạ Trình không khiến ta thất vọng!" Uông Trực đưa lên quyển sách vẽ của Hạ Trình, trong mắt hiện lên vẻ phấn khích.
Châu Vượng thì càng cúi thấp đầu hơn, Uông Trực lạnh lùng nhìn hắn một cái, rồi đá vào ngực của Châu Vượng, lạnh lùng nói: "Xem ra Châu công công ngày càng không để ta vào trong mắt, lại có thể đem quyển sách với nội dung nông cạn này để lừa gia gia ta."
Võ công của Uông Trực không hề thấp, hắn chính là Đốc công của Đông Hán xưởng, một cước này đá xuống, Châu Vượng bị thương cũng không nhẹ.
(*cơ quan đặc vụ của hoạn quan thời Thanh)
Uông Trực hừ lạnh một tiếng, đem quyển sách ném vào người của Châu Vượng đang nằm trên đất, rồi phất tay áo rời đi.
Hạ Trình hả hê vui mừng, đắc ý không thể nào tả nổi, đứng bên cạnh Châu Vượng nói: "Ai dzza, thật không ngờ, ngươi mà cũng có ngày hôm nay!"
"Sao ngươi lại biết chuyện vẽ sách?" Châu Vượng tức giận nói.
"Ta cũng phải cảm ơn Châu công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ca-phi/1052488/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.