Hàn Thiên Hinh đang uống trà thì hơi khựng lại. Không ngờ tiểu tử Tình Ca này, nắm bắt thông tin cũng rất nhạy bén, chưa gì đã phát hiện ra mọi chuyện. Với tính khí của hắn và Bội Hoàn, nhất định phải làm ra ngô ra khoai mới hả dạ vừa lòng.
Lão tông chủ nhìn sang y, nghiêm giọng hỏi.
"Bạch Dạ? Thật vậy sao?"
Hàn Thiên Hinh đặt tách trà vừa nhấp môi xuống, trầm giọng thưa.
"Chuyện không đáng ngại! Đệ tử tự thấy mình có thể giải quyết, không muốn làm phiền tông chủ!"
Lão tông chũ nheo mắt nhìn Bội Hoàn đang quỳ dưới kia rồi lại nhìn y. Quả nhiên là huynh đệ tốt. Một người là đại đệ tử ông luôn xem trọng và tiến cử, một người là con trai ruột của ông. Lẽ nào, ông còn không hiểu rõ tính khí của từng người, để bản thân dễ dàng bị qua mặt? Bội Hoàn nhiều lần rong chơi dưới phàm giới, tuy chưa gây ra chuyện lớn gì nhưng tội xao lãng việc học khó mà tha. Hàn Thiên Hinh thân là đại sư huynh cũng là thầy của hắn, lại thờ ơ dung túng hắn làm loạn.
Ngoài mặt y tỏ ra nghiêm khắc với hắn, nhưng những chuyện mà hắn làm ngoài kia y chẳng than vãn lời nào. Lão tông chủ biết, y đối với Bội Hoàn là tình nghĩa huynh đệ lâu năm, còn là vì lúc y vừa vào Hành Minh Tông tròn 20, hắn cũng tròn 5 tuổi bước chân vào. Hai người vừa gặp nhau, hắn đã vui thích quấn lấy chân y không buông. Có điều, đến cả cha ruột hắn là lão tông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-anh-nang-xuyen-qua-tuong-thanh/3446545/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.