Hàn Ly Trăn chính là *quái nhân. Trước khi mặt trời lặn, hắn vẫn luôn ở trong phòng chất củi, múa may rìu chặt cành cây. Cổ thụ cành lá xum xuê bị hắn điên cuồng chém một lúc, chỉ còn lại thân cây trụi lủi. Hắn đem cành chặt bỏ dọn tới một góc sân, xếp thành ngọn núi nhỏ.
(*) Quái nhân: Người quái dị
"Ăn cơm." Nhạc Linh nấu cơm xong, bưng một chén măng xào thịt khô phủ kín đi đến trước mặt hắn.
Hắn buông rìu, đi đến giếng múc nước rửa tay.
Nhạc Linh bưng một lúc, cũng không đợi hắn tiếp nhận, khom lưng đặt đồ ăn xuống đất, thuận tiện bày đũa ra.
Một mình nàng trở về phòng, ánh chiều tà hoàng hôn, cầm chén ăn. Việc trong nhà nhiều hơn một người, tựa hồ không có cái gì thay đổi, nàng vẫn là một mình ăn cơm.
Tiếng bước chân bên ngoài tới gần, thân ảnh thon dài che khuất *ráng màu sau lưng nàng, khiến trong phòng vốn dĩ mờ nhạt càng thêm tối tăm. Nàng nhìn một hồi, thấy tay hắn mới tẩy sạch cầm chén, hai ngón tay bằng ngọc cầm chiếc đũa trúc, đứng phía sau nàng.
(*) Ráng màu: Đám mây có màu sắc hồng hoặc vàng... do ánh mặt trời buổi sáng sớm hoặc buổi chiều tà chiếu vào. [DG chỉ tra được vậy (。。)]
"Làm sao vậy?"
"Ta ăn cùng ngươi." Hắn lập tức đi đến đối diện nàng, cách bàn vuông, cùng nàng đối diện.
Cơm trên tay nàng dừng lại. Lâu lắm rồi chưa có người ngồi cùng bàn ăn cơm, nàng có chút không được tự nhiên. Một tay nâng má khóe mắt liếc hắn, một tay khác gác ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ai-chi-tu/897085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.