Bất cứ lúc nào, chỉ cần cậu nói muốn, ta luôn sẵn sàng, vậy nên, đáp ứng ta, từ nay về sau, chỉ hút máu của ta.
“Khi bị tấn công, bản năng vampire sẽ hoàn toàn được giải phóng, nếu như cậu có được đúng là sức mạnh của Lilith, ta có thể cảm nhận được.” Kaname Kuran chuyển đường nhìn hướng vùng cổ trắng nõn của Zero... Ở nơi đó mà cắn xuống, phản ứng sẽ như thế nào? Nếu như, đúng thật là...
“Việc này...” Zero cắn môi dưới, rõ ràng cậu có thể đơn giản cự tuyệt Kuran, nhưng... Nếu như đây là biện pháp duy nhất, cậu muốn biết chính mình đến tột cùng là trở thành loại nào, thời gian tới chờ cậu là cái gì... “Yuuki ngay sát vách, đừng để cô ấy nghe thấy.” Nói xong, mắt nhắm tịt, khuôn mặt hơi nghiêng, lộ ra cần cổ đầy mời gọi, mà hai tay nắm thành đấm, thân thể cứng đờ, vẻ mặt chịu đựng, một kiểu hoàn toàn người khác muốn làm gì thì làm.
Thấy tình cảnh như vậy, Kaname Kuran hầu như không thể nhịn được đem một bụng hưng khởi bại lộ tại trong tiếng cười... Ở đâu ra một vampire đơn thuần lại hiền lành, thiện lương còn chính trực như vậy, nếu như bên người không có một kẻ từng trải thấu hiểu sự đời gìn giữ, nhất định sẽ bị kẻ khác lừa phỉnh.
“Ta rốt cuộc nên bắt cậu làm sao bây giờ?” Kaname khẽ thở dài một hơi, trông điệu bộ cực kỳ khẩn trương bên cạnh, cho dù anh vốn định giậu đổ bìm leo làm chút chuyện gì, nhưng đối diện một người ngây thơ đến ngu ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vampire-knight-cach-quy-luat/2404924/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.