Nhân lúc giờ cơm trưa, Ôn Du đi tới phòng y tế. 
Cô còn chưa bước vào cửa đã nghe thấy trong phòng phát ra những âm thanh ồn ào, tiếng đạn nã tạch tạch liên tục như những hạt mưa dày đặc, sau đó liền nghe tiếng của Sầm Dương hô lên: “Tôi bị bắn trúng rồi!” 
Thì ra là bọn họ ở đây tổ chức thành một đội ăn gà. (chơi PUBG) 
Cổ nhân có câu: “Một người làm quan cả họ được nhờ”. Chỉ cần một trong số những người anh em của bạn bị ốm, những kẻ khác đều có thể lấy cớ “chăm sóc người bệnh” mà công khai rời khỏi lớp học để đến quậy tung phòng y tế. 
Bọn họ đã sớm tiến tới vòng bo cuối, cũng vì vậy mà hoàn toàn đặt tâm trí vào trò chơi. Mặc kệ mọi ảnh hưởng từ bên ngoài, tất cả đều không chú ý tới việc Ôn Du đã đến. Duy chỉ có Sầm Dương đang ăn không ngồi rồi điều khiển nhân vật ra phía sau tảng đá đợi cứu viện, ngẩng đầu lên theo bản năng, nhìn một cái. 
Vừa trông thấy cô, cậu liền không nhịn được kinh hô một tiếng: “Chị dâu – loại được đội Voldemort ở kia bằng cách đánh úp là xong rồi. Ôn Du, sao cậu lại tới đây?” 
(嫂 [sǎo]: chị dâu ___扫[sǎo]: loại bỏ ) 
Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật! Sầm Dương cảm thán: mình là đúng là một nhà văn thiên tài, một bé yêu nhanh trí nha. Như thế nào mà Bắc Đại vẫn chưa gửi thông báo trúng tuyển cho cậu đây? 
(Bắc Đại = trường Đại học Bắc Kinh) 
Hứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-phan-dien-ngot-ngao-chi-muon-hoc-tap/2728042/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.