Chờ mọi người kết thúc công việc thì ánh chiều tà cũng đã dần tàn. Tuyết trên các tòa nhà đã gần tan hết, chỉ còn một hai quả cầu tuyết cuộn tròn đọng lại trong góc.
Trần Trì đề nghị đoàn người tập trung tại một quán bar trong công viên nghệ thuật, Hứa Sí biết Ôn Du không thích những nơi có mùi rượu thoang thoảng xung quanh, định từ chối thế nhưng lời còn chưa kịp nói ra thì cô gái bên cạnh đã không chút do dự mà đồng ý thay rồi.
Con gái thay đổi nhanh thật, trong lòng anh sớm đã lặng lẽ nhớ kỹ điều này. Nếu chưa đến giây phút cuối cùng thì tuyệt đối không được quyết định hay từ chối bởi lẽ phái nữ luôn yêu thích sự thay đổi trong chớp mắt
Khác với những quán bar theo kiểu truyền thống, Thanh Ba lại trông giống như một quán rượu nhỏ, chuyên phục vụ và tiếp đón những vị khách đến để liên hoan hoặc cùng giao lưu âm nhạc với bạn bè của mình. Ôn Du mới vừa bước vào phòng đã bị tiếng nhạc jazz du dương hấp dẫn sự chú ý, nên bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Cô không thích uống rượu nên chỉ gọi một ly sữa ấm. Trần Trì với cái khí chất và gương mặt lạnh lùng cao ngạo ấy hoàn toàn không phù hợp với tính cách hay nói nhảm của hắn, dùng dáng vẻ như mình là một lão đại ca rộng lượng chỉ dẫn con đường cho nước nhà, tỏ vẻ bí hiểm nhưng thực chất lại lớn tiếng phá bỏ trò đùa mà Hứa Sí từng làm ra để chê cười: “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-phan-dien-ngot-ngao-chi-muon-hoc-tap/2728022/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.