Thư Vưu gửi tin nhắn này xong thì nhanh chóng tắt máy.
Ánh mắt cậu đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, bất chợt bên cạnh có người chọc vào vai cậu: “Này anh bạn trẻ, cậu có thể giúp tôi nhìn xem vé của tôi là loại gì không?”
Thư Vưu chẳng thèm ngẩng đầu mà đã lẩm bẩm nói: “Là vé khứ hồi.”
Đối phương: ???
Thư Vưu bỗng bừng tỉnh, vô thức che miệng mình lại: Chết tiệt, sao cậu lại có suy nghĩ như vậy chứ!
Cho dù bây giờ có mua vé khứ hồi, cũng chắc chắn phải chịu đựng cơn giận ngút trời của Lận Minh Húc, bị anh đánh gãy chân!
Thử nhớ lại xem ngày hôm đó ở văn phòng, Lận Minh Húc đã tỏ ra tức giận đến thế nào? Lần này Thư Vưu không chỉ đòi chia tay mà thậm chí còn dứt khoát bỏ trốn… Nếu bây giờ bảo cậu đặt bản thân vào vị trí của anh mà cảm nhận thì Thư Vưu cũng sẽ hận không thể giết chết đối phương ngay lập tức.
Thư Vưu rùng mình, vội vàng quay đầu nhìn tấm vé trên tay đối phương, trùng hợp thay, đây là chỗ ngồi ngay bên cạnh cậu.
Ông anh đó ngồi phịch xuống, vừa lau mồ hôi vừa cười nói: “Anh bạn trẻ, cậu cũng đang tới thành phố Tống à?”
Thư Vưu:… Khoan đã? Thành phố Tống là chỗ nào?
Cậu chưa từng nghe nói đến nơi này, cậu chỉ chọc màn hình mua bừa một vé thôi mà.
Thư Vưu nhanh chóng tìm hiểu qua, phát hiện đó là một thành phố nhỏ cấp hai, cách thành phố Bạch Kinh nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lot-duong-chua-he-qua-keo-kiet/3586858/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.