Thư Vưu cùng tay cùng chân trở về nhà.
Vừa vào nhà, cậu đã cuống cuồng hấp tấp cầm lấy điện thoại, chui ra ban công.
Click mở danh bạ, cậu tìm kiếm người có thể làm cố vấn cho vấn đề tình cảm của mình ngay lập tức.
Lận Minh Húc… Đối tượng của vấn đề tình cảm chính là anh! Pass ngay và luôn.
Sở Thanh… Hình như hiện giờ cô nàng còn đang độc thân, hơn nữa quan trọng là cô nàng có quen với Lận Minh Húc, cũng pass nốt.
Đoạn Tư Kỳ… Thằng nhóc này chỉ có kinh nghiệm tình nguyện đơn phương người ta, quên đi quên đi.
Tìm một lượt, thế mà cậu chỉ có thể tìm tới Ngô Hữu Triết.
… Tốt xấu gì thì lần trước anh ta nói cũng rất có lý.
Vì thế nên Thư Vưu bấm số gọi điện cho Ngô Hữu Triết.
“Anh Ngô!”
“Thư Vưu!”
“Anh Ngô!”
“Thư…”
Ngô Hữu Triết vội che miệng lại, rất cẩn thận hỏi: “Giờ có cần tôi trốn ra chỗ khác không?”
Thư Vưu: “… Cần, cực kỳ cần.”
“…”
Ngô Hữu Triết sửng sốt: “Vậy, vậy giờ cậu đang ở đâu thế?”
“Ở nhà… Ơ kìa, vấn đề không phải ở chỗ đó!”
Thư Vưu sầu muộn tựa vào ban công, mặt ủ mày ê nói: “Tôi có cảm giác mình sắp xong đời rồi.”
Ngô Hữu Triết kinh hãi: “… Xong đời?”
“Tôi đang phải đối mặt với một chuyện rất nghiêm trọng, tôi cảm thấy bản thân mình khó có thể đối mặt với nó ngay bây giờ.”
Ngô Hữu Triết hãi hùng: “… Chuyện rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lot-duong-chua-he-qua-keo-kiet/3586856/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.