"Nói đi, sao im lặng vậy! Mới vừa rồi không phải còn rất khí thế sao?" 
Trong quá trình thẩm vấn, Diệp Phàm đang bị Trương Minh Sơn hỏi ép đến đường cùng nên bắt đầu dùng sự im lặng để phản kháng lại. Trương Minh Sơn đã gặp không biết bao nhiêu trường hợp như thế này rồi. 
Khi vừa tiến vào, bọn họ cho rằng cảnh sát không có cách nào để bắt mình khai ra được nên mới có thể tự tin như vậy. 
Nhưng trên thực tế thì sao chứ? Tất cả đều là bịp bợm, trong lòng bọn họ đã sớm hoảng sợ rồi. 
Một áp lực mạnh mẽ như vậy, không ai có thể trốn thoát nổi, bởi vì thời gian không bao giờ dừng lại được đối với người bị thẩm vấn cả. 
Thời điểm cảnh sát phá vỡ hàng rào tâm lý của Diệp Phàm, anh ta thực sự không biết phải làm gì. 
Mà Trương Minh Sơn lại tiếp tục nói với Diệp Phàm: "Anh có thể tiếp tục chống cự, nhưng tôi khuyên anh không nên ôm bất kỳ may mắn nào trong lòng cả. Chúng tôi đã cử người đến kiểm tra những người mà anh đang thực hiện dịch vụ chăm sóc trước lúc lâm chung cho họ. Nếu xét nghiệm thấy trong máu bọn họ có Mạn Đà La, giống với thứ bột màu trắng trong phòng làm việc của anh, thì anh thấy mình có thể trốn thoát được không? Nên bây giờ anh không cần phải ngoan cố đâu!" 
Trương Minh Sơn nghiêm nghị nhìn Diệp Phàm chăm chú, không có chút nào ôn hòa như lúc nãy nữa. 
Thay vào đó từng chữ mà ông nói ra như muốn dùng sức ép mạnh mẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-he-cam-ky/1195915/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.