Sau khi Lạc Lạc bỏ chạy từ phòng ngủ, bầu không khí trong nhà có vẻ không được tự nhiên cho lắm.
“Ừm, tôi nấu cơm xong rồi”
“Ừ…”
“Món này cậu có muốn dùng thêm tương cà không? Ăn sẽ ngon hơn đấy.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Được…”
“Tôi ăn xong rồi, cậu ngồi yên đấy, tôi đi rửa bát…”
Lạc Lạc thành thành thật thật không nhúc nhích, lặng lẽ chuồn khỏi bàn ăn.
Sau khi ăn xong, Lạc Lạc cho Coca ăn, Phó Nhiên thì ngồi một bên vuốt ve mèo một cách tuỳ ý, hai người không nói với nhau câu nào.
Cho đến khi hai đứa nhỏ Coca và Sprite bỏ đi cùng nhau thì hai người cũng chẳng màng đến chó mèo nữa, cùng ngồi xuống cái ghế sô pha ở đối diện.
Mặc dù ngồi trên cùng một cái ghế nhưng lại ngồi cách nhau rất xa.
Một người thì ngồi đọc kịch bản, người kia thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-ngot-ngao-cua-anh-cho-em-chap-but/3390211/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.