Đang vui vẻ trở về nhà thì Khả Hân lại bị một người không quen không lạ kéo lại. Cô bị giật mạnh về sau mà ngã vào lòng người kia.
“Mặc Lăng Vũ sao anh lại ở đây?” Khả Hân bất ngờ hỏi.
Chưa kịp hành động thì cô liền bị hắn ta kéo lên cái xe đắt tiền mà cô có mơ cũng không nghĩ tới mình có cơ hội được ngồi. Tuy đã dùng hết sức bình sinh để kháng cự nhưng cô vẫn không thể nào thoát ra khỏi sức mạnh của một người đàn ông toàn thân cơ bắp.
“Anh đang làm cái trò gì vậy? Có chuyện gì thì nói rõ, không tôi…"
“Muốn bay xa thì ngồi yên.”
Nghe thấy hắn nói thế thì cô bắt đầu nói chuyện hôm trước ra để thoát thân.
“Đừng nói, hôm trước là ai ra thân cướp của? Bồi thường của anh đây sao?”
Khả Hân vẫn nghĩ rằng Mặc Lăng Vũ là một tên ngốc, nhưng đâu biết trước mắt cô anh ta không chút chột dạ, đã vậy còn đáp lại lời một cách ngay thẳng:
“Đừng nực cười, tôi không phải con nít ba tuổi, lừa tôi bằng mấy trò đó. Không hữu hiệu đâu.”
Chưa để Khả Hân kịp nghĩ tiếp, anh lại nói một câu nữa trực tiếp chặn họng cô:
“Sáng tôi vui hứng nên đùa với cô một chút, vậy cô liền tưởng thật rồi?”
Tới đây thì cô không dám nói gì thêm nữa, chỉ đành để anh ta tùy ý quyết định. Dù sao, cô cũng không dám đùa giỡn với người ghê gớm thế này.
Mặc Lăng Vũ không nói gì, liền ra lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2800229/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.