Nhà họ Giang trước đây vốn không hề suy kiệt thế này, chẳng qua Giang Thuẫn chỉ sinh ra được một người con, mà người con này lại vô năng, không làm được gì mà chỉ biết phá. Cả một gia tài kếch xù đủ để bọn họ ăn tiêu ba đời lại bị cậu con trai kia phá tanh bành. Người đó tên Giang Ngọc, cũng chính là bố của Giang Thần Long.
Khi đó Giang Thuẫn chứng kiến mọi cố gắng nỗ lực của bản thân cả nửa đời người cứ vậy mà tan biến, ông cũng không chịu được, lên cơn đau tim mà rời xa nhân thế.
Giang Ngọc khi ấy không hề có một chút hối hận nào, ông chính là muốn thoát ra khỏi những cám giỗ đó để làm một người bình thường. Bởi ông không thể nào chịu được cách kinh doanh của bố mình. Khi bố ông còn tại thế, nhà họ Giang chính là gia tộc hưng thịnh nhất, và cách hưng thịnh đó được duy trì, là do bọn họ buôn bán chất cấm…
Tất cả người họ Giang đều biết điều đó. Bọn họ vốn không để tâm vì bản thân đang nằng ngang hưởng thụ, nhưng chỉ vì sự bất mãn và phá hoại của Giang Ngọc mà đã hoàn toàn bắt bọn họ đứng dậy làm việc. Thế nên vợ chồng Giang Ngọc cùng con trai hoàn toàn bị gia tộc bỏ rơi và ghét bỏ. Nhưng đối với Giang Ngọc mà nói, chuyện này rất tốt, bọn họ lui về không can dự vào những vấn đề vĩ mô nhà họ Giang kia nữa, vui vẻ sống một cuộc sống bình thường. Trái lại, điều đó lại là vách ngăn lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2797160/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.