Đằng khác, Giang Thần Vũ sau khi được đưa đi thì cũng chẳng hiểu chuyện gì, cậu cũng chẳng hiểu sao bản thân mình lại ngồi yên để hai người lạ mặt này đưa đi.
Tới khi xe dừng lại để đổ xăng, Giang Thần Vũ đã tự ý rời đi khi không ai chú ý tới mình.
Những hành động của cậu sớm đã lọt vào tầm mắt của Mặc Lăng Tần.
“Con lại muốn đi đâu?”
Cậu bị hắn chặn một bước không cho đi. Với một cậu nhóc cá tính đặc biệt như Giang Thần Vũ, cậu trực tiếp vòng đường khác đi qua và không nói thêm thứ gì.
Với sự hỗn hào bất ngờ của đứa trẻ được coi là Mặc Lăng Vũ trong mắt Mặc Lăng Tần, hắn ta cho đây là vô lễ và trực tiếp đánh mạnh vào đầu cậu bé không chút nương tay.
“Ta nhớ mình đã dạy con phải trả lời bất cứ câu hỏi nào ta đặt ra rồi đúng chứ?”
Sau khi bị đánh mạnh một cái vào đầu, Giang Thần Vũ quay lại nhìn tên đàn ông cao lớn kia, ánh mắt cũng không keo kiệt, buông ra một tia oán hận.
“Anh, đừng đánh nó nữa.”
Vũ Thư Kỳ sợ sự tình ngày càng căng thẳng, thế nên mới chạy tới cầm lấy tay Mặc Lăng Tần như nhắc nhở anh dừng tay lại.
Nhưng anh ta vốn còn chẳng để tâm tới người bên cạnh là ai, trực tiếp hất tay để vợ mình ngã ra xa.
Không có ai ở đó, cũng chẳng ai tiếc thương cho cô, chỉ có Giang Thần Vũ một cậu nhóc mới gặp chưa tới 30 phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2797155/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.