Phòng nghiên cứu vũ khí của ông nội là thiên đường thời thơ ấu của Đường Bạch.
Căn phòng nghiên cứu vũ khí trong trí nhớ cậu rất lớn, lớn đến nỗi nó trở thành một vũ trụ của riêng nó. Những bức tường xám bạc được vẽ bầu trời đầy sao theo ý thích của cậu, sàn nhà lạnh nhưa băng được trải thảm lông cừu dày mà cậu yêu thích.
Cậu thích chạy quanh phòng thí nghiệm vũ khí bằng đôi chân trần, thích kiễng chân, vươn tay chạm vào vũ khí trong quả cầu lơ lửng.
Những vũ khí đó khi chạm vào đều lạnh như băng, đường nét sắc sảo và cách phối màu đơn điệu. Sự kết hợp đầy thẩm mỹ giữa máy móc trình độ cao và sức mạnh.
Khi tắt đèn, bức tranh sơn dầu bầu trời đầy sao sẽ tỏa ra ánh sáng mờ ảo, Đường Bạch thích nhất nằm trên tấm thảm lông cừu mềm mại nhìn ngắm “bầu trời đầy sao” mà ông nội đã làm ra cho mình.
Ông nội nói rằng lúc ban đầu vũ trụ chỉ có hai nguyên tố là hydro và heli, sau đó nhiều nguyên tố khác được lai tạo từ phản ứng tổng hợp hạt nhân của các hằng tinh, nguyên tố kim loại nặng đến từ các vụ nổ siêu tân tinh. Các mỏ vàng mà họ nhìn thấy là vinh quang của một tinh cầu nào đó cách đây hàng trăm triệu năm.
Đường Bạch vui vẻ cầm chiếc khóa trường mệnh bằng vàng ròng đeo trên cổ, giọng sữa trẻ con nói: “Vậy có phải con đang đeo ngôi sao trên người không?!”
Nhưng mà sau khi đứa trẻ omega đó đeo vòng lại vào cổ, lại không có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-cong-thu-sao-lai-danh-nhau-vi-minh/949379/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.