Tiếng khóa thắt lưng kim loại lanh lảnh vang lên, đầu ngón tay Phó Dư Hạc dừng lại cúi đầu nhìn Thẩm Dịch đang nghiêm túc nhìn chằm chằm thắt lưng của mình đột nhiên ý thức được có gì đó không đúng, anh buông tay ra, duỗi ngón tay túm lấy tóc của Thẩm Dịch buộc hắn phải nhìn lên.
"Sao lại ngẩn người?"
Thẩm Dịch: "Không có."
Hắn chỉ là bị đôi tay khớp xương rõ ràng kia nắm chặt thắt lưng thu hút.
Một giây tiếp theo cơn giận còn sót lại của Phó Dư Hạc chưa tan hết thô lỗ đẩy Thẩm Dịch xuống giường, hai chân mặc quần đen quỳ xuống hai bên chân hắn, đè nặng lên vai hắn, sự nghe lời ngoài dự kiến của Thẩm Dịch khiến Phó Dư Hạc cảm thấy chán nản.
Tại sao không chống cự?
"Nụ hôn đầu, em nói dối tôi sao?" Phó Dư Hạc nhéo cằm Thẩm Dịch hỏi.
Là một người đàn ông trưởng thành Phó Dư Hạc cũng không quá chấp nhất với nụ hôn đầu tiên, anh chỉ muốn tìm một thứ gì đó "đặc biệt" để chứng minh rằng tình cảm của Thẩm Dịch dành cho anh có phần chân thật.
Thẩm Dịch ngẩng đầu lên, hầu kết của hắn lăn trên chiếc cổ mảnh mai nói: "Không có, em chưa bao giờ nói dối anh."
Phó Dư Hạc nhìn hắn chằm chằm trong vài giây "Nếu em dám nói dối tôi—"
Anh ngừng nói không tiếp tục giải thích.
Phó Dư Hạc đem áo khoác củaThẩm Dịch ném sang một bên, túm lấy cổ áo thun hắn cúi người xuống hôn lên môi hắn, lại cảm thấy chính mình đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-chi-muon-yeu-duong/2699817/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.