Chú chó nhỏ màu trắng trên người quá bẩn, Phó Trăn Hồng một đường xách cổ sau mềm của nó, cố gắng tránh tiếp xúc với cơ thể mình. Thế nhưng, do chú chó vùng vẫy quá sức, lông của nó vẫn quẹt vào mặt ngoài đùi hắn.
Hôm nay Phó Trăn Hồng mặc quần dài ôm sát màu sáng. Bùn đất và vết máu trên lông chú chó dính lên quần hắn. Mặc dù diện tích không lớn, nhưng trên nền màu sáng lại trông vô cùng nổi bật.
Phó Trăn Hồng dừng lại, cúi đầu liếc nhìn vết bẩn trên ống quần, sắc mặt bỗng trở nên lạnh ngắt, tỏa ra áp suất thấp cực kỳ nồng đậm.
Yêu khuyển màu trắng vốn đang giãy giụa khẽ khựng lại trước ánh mắt quá đỗi lạnh lùng của Phó Trăn Hồng, nhưng nó vẫn không thả lỏng cảnh giác và sự vùng vẫy.
Sesshoumaru, yêu khuyển bị phong ấn yêu lực bởi lời nguyền, lúc này tâm trạng quá tồi tệ. Bị kéo đến một thời không hoàn toàn xa lạ một cách khó hiểu, lang thang nhiều ngày lại còn chịu trọng thương.
Đói khát và đau đớn đều có thể bỏ qua, điều khiến Sesshoumaru không thể chịu đựng nổi là mình lại không hề có sức phản kháng bị một người nhân loại xách cổ sau, giống như xách một con súc sinh râu ria dơ bẩn.
Sesshoumaru chưa bao giờ từng chật vật như hiện tại.
Nếu sức lực của hắn chỉ cần phục hồi thêm một chút, hắn sẽ không chút do dự cắn rách cổ họng người này, khiến kẻ nhân loại ngạo mạn vô lễ này phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình.
Do góc độ, Phó Trăn Hồng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-van-nhan-me-hom-nay-lai-ooc-sao/4891580/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.