🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tạ Hà cảm thấy mình đã mơ một giấc mơ rất dài.



Anh không nhớ rõ trong mơ có điều gì, chỉ biết mình đang mơ và rất muốn tỉnh lại. Nhưng bất kể làm thế nào anh không không làm được.



Cơ thể anh quá mệt mỏi, không có chút sức lực nào. Anh phảng phất cảm thấy có người bên cạnh, đầu óc mê man, không hiểu sao cảm nhận được hơi thở người nọ là của Tạ Hành Dữ.



Không đúng, có lẽ Tạ Hành Dữ giờ vẫn đang ở trường. Tên nhóc này đã mặc kệ anh ba ngày rồi, anh còn chưa tìm được lý do thích hợp để giải thích với cậu chuyện nhật ký…



Từ từ.



Chuyện nhật ký…



Anh cần hòa giải với Tạ Hành Dữ, không chỉ để đề phòng cậu hắc hóa, cũng không chỉ để đề phòng sau khi cậu hắc hóa sẽ có thể liên hợp với Tạ Cẩn để trục xuất anh khỏi gia môn. Trong tiềm thức anh tựa hồ như còn cất giấu lý do khác, nhưng anh không thể nói được đó là gì. Anh chỉ biết hai ngày nay trong lòng anh rất khó chịu, giống như bị mất đi một thứ gì đó.



Thân thể anh một phải hai phải tại lúc này rớt dây xích. Rõ ràng anh đã uống thuốc cảm rồi, vì sao vẫn không thấy chuyển biến tốt đẹp? Cái gọi là phúc vô song chí, họa vô đơn chí*, không nên mang thêm phiền cho anh vào lúc quan trọng này.



*Phúc đến thì ít, họa đến dồn dập



Ý thức của anh đấu tranh dữ dội, cố gắng thoát ra khỏi sự yếu ớt và hôn mê

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-om-yeu-khong-muon-co-gang/3537165/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.