Chương 10: Không Khí Trường Học (3). 
Thấy Nguyễn Tư Nguyên thờ ơ không phản ứng, Nhạc Bối Bối hoàn toàn không có hoang mang cùng với ngoài ý muốn. 
Trích tiên cao lãnh, ngược lại như vậy mới đi đúng thuộc tính. 
“Mau nhận đi!” 
Vì vậy Nhạc Bối Bối chủ động vươn tay túm lấy tay phải đang buông thõng của Nguyễn Tư Nguyên nhét phần cơm vào, sau đó càng lá gan béo múp phình lớn, nhân lúc anh không kịp phản ứng mà kéo người anh, từ phía sau đẩy lưng vào trong lớp, “Giờ nghỉ trưa không nhiều, mau đi đi!” 
Dứt lời, vội vội vàng vàng lôi kéo Bạch Phàn cùng nhau tẩu thoát. 
Nguyễn Tư Nguyên khóe mắt liếc thấy hai người đã rời đi, mặt mũi lạnh lùng trở về chỗ ngồi. 
Ngày hôm đó trong diễn đàn của trường lập tức nổi lên một tin giật gân: Kinh hoàng! Vương tử cao lãnh nhận đồ của học tỷ xinh đẹp bị lớp mũi nhọn khối mười hai trộm giấu! 
Bên dưới khu bình luận, người người sôi nổi cắn hạt dưa. 
Thế nhưng người một lòng học tập Nhạc Bối Bối, người một lòng phục vụ Bạch Phàn, và một trích tiên lánh đời Nguyễn Tư Nguyên, hoàn toàn không có ai rảnh rỗi đi lướt diễn đàn. 
Giờ nghỉ trưa, Nhạc Bối Bối và Bạch Phàn không trở về lớp học. Bạch Phàn dẫn cô tới rừng cây sau dãy phòng học. 
Bóng cây đổ xuống hai bên đường, tạo ra không gian vừa yên tĩnh lại vừa thoáng mát. 
Xung quanh không ít người đều đã tới trước đó, Bạch Phàn tìm một chỗ ngồi trên thảm cỏ, túi xách cậu vẫn luôn khoác trên vai suốt một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-nu-phu-khong-lam-duoc/218680/chuong-10.html