Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Tai thỏ của Nguyễn Đường ngày hôm sau đã thu lại rồi.
Không biết có phải do "Vận động" quá mức dẫn tới linh khí dư thừa bị tiêu hao bớt đi hay không, nên mới thu hồi nhanh như thế.
Tóm lại, Nguyễn Đường vì muốn trừng phạt Tư Cửu Lê, biến thành thỏ con cả một ngày.
Cậu cũng không tin Tư Cửu Lê còn có thể động chân động tay với một con thỏ.
Tử Cửu Lê dở khóc dở cười, dỗ cả ngày mới dỗ được Nguyễn Đường. Hắn hận không thể lập tức giơ lên tay thề về sau mình tuyệt đối sẽ không chơi lưu manh sẽ không nhớ nhung mấy thứ trên tập tranh nữa.
Nhưng mà, điều đó là không thể.
Miệng lưỡi nam nhân toàn là gạt người.
Hai người tìm tòi trong bí cảnh cả ngày cũng gặp được không ít đệ tử tông môn khác. Đụng phải người phẩm hạnh tốt thì trao đổi một chút thông tin, gặp phải ít người phẩm hạnh không tốt còn muốn đánh cướp bọn họ thì trở tay cướp lại, sau đó moi ra chút thông tin từ trong miệng bọn họ.
Tư Cửu Lê làm một tấm bản đồ, trên đó đánh dấu một số vị trí đã biết đến. Chờ đến hai ngày sau, các địa phương trên bản đồ cơ hồ đã sáng tỏ, chỉ còn lại phía Tây Nam.
Nghe nói phía Tây Nam bên kia là một vách núi, cái gì cũng không có.
Nhưng Tư Cửu Lê cảm thấy bí cảnh này có lẽ không chỉ có vậy, Lâm Hư Tiên Tôn cũng chắc chắn rằng Xích Ly Thảo ở trong đây, hiện giờ tìm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/380044/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.