Dung Thiên Tung đứng ở một nơi hẻo lánh trên sườn núi cao ít dấu chân người lui tới phía sau Bảo Tương Tự ngắm cảnh, một thân trường bào phức tạp trùng điệp với tay áo đón gió đong đưa, xiêm y dùng loại gấm thượng hạng may thành, trên đường viền thì dùng chỉ bạc thêu lên ám văn, dưới ánh mặt trời có hơi lấp lánh, trông giống như tiên nhân muốn thuận gió trở về.
Không lâu sau, một tên thủ hạ đi tới, kính cẩn bẩm báo: "Bẩm Vương gia, người đã chết rồi, tối hôm qua Tưởng phủ đã treo lên bái yết."
"Đừng để người khác phát giác."
"Vương gia yên tâm, thuộc hạ làm cực kỳ sạch sẽ. Giống như hai lần trước đều đánh bằng cục nước đá. Cho dù có người nghi ngờ, cục nước đá cũng đã tan hết rồi, không tìm được binh khí, như vậy sẽ chết không đối chứng."
Vị tiểu thư được chọn lần này hết sức thận trọng, từ trước đến nay đều trốn ở nhà không dám ra ngoài, chuyện đến bây giờ mới giải quyết xong, tuy vậy cuối cùng cũng giải quyết xong rồi.
Dung Thiên Tung hài lòng gật đầu: "Vương Bình, ngươi làm rất tốt, đây là lần thứ sáu, nhanh chóng truyền tin càng sớm càng tốt."
Vương Bình chắp tay: "Thuộc hạ đã rõ, đã ở an bài người làm. Nhưng lúc thuộc hạ tới đã thấy xe ngựa của Kỳ tiểu thư ngừng ở trên quảng trường phía trước Bảo Tương Tự, lúc này ước chừng còn chưa đi, Vương gia có muốn đến chào hỏi một tiếng hay không?"
Nghe tin Kỳ Triều Phi cũng ở đó, Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-bao-quan-xuyen-thanh-phao-hoi-nu-xung-cau/3392250/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.