Đến khi cô giật mình tỉnh dậy đã là 6h30 thì nghe đồng nghiệp kể.
- Bạch Vĩnh Kỳ đã không cho nhân viên làm em thức giấc đó.
- Anh ấy đi từ bao giờ hả chị.
- Lúc 5h30 sáng.
- Lúc đi anh ấy có nói gì nữa không?
- Chỉ ra lệnh chúng ta được phép về lại công ty để cung cấp thêm tài liệu liên quan, bên đó sẽ liên hệ sau khi cần.
- Có cách nào không, chúng ta phải giao lô này vào lúc 7 giờ sáng.
- Không đâu em, mọi người nói cục trưởng đã quyết, giam là giam không nói nhiều.
- Chị đã gọi được giám đốc Lâm chưa?
- Vẫn chưa!
Cô và mọi người đành phải về lại công ty, đúng 8 giờ sáng giám đốc Lâm có mặt, dường như anh ta cũng không thể hiểu được lý do vì sao lại bị như thế.
- Thưa giám đốc, anh cần kiểm tra rõ lại, công ty bên kia báo rằng chúng ta phải bồi thường cho họ tiền nếu hàng bị giam, số tiền được tính theo ngày rồi.
- Anh biết rồi, nhưng mà không thể liên lạc với bên vận chuyển.
- Tại sao không? Anh có thấy vô lý không?
- Được rồi, anh sẽ gọi Vỹ Hiên, vì bên vận chuyển là cậu ấy giới thiệu.
- Vỹ Hiên, Bạch Vỹ Hiên?
Giám đốc Lâm bấm gọi số Bạch Vỹ Hiên cô giật điện thoại nghe.
- Alo...
- Bạch Vỹ Hiên, anh đã giở trò đồi bại gì vậy?
- Chào em Tú Uyên, em nói vậy là sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722083/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.