Bạch Vĩnh Kỳ ngay lập tức bỏ máy xuống, một chút nữa thôi là anh đã phản bội Tú Uyên rồi, tài xế quay xe ra sân bay một cách nhanh nhất. Chỉ cần có chuyến bay sớm nhất thì anh đi luôn, đồ đạc đã gọi giúp việc soạn sẵn một số thứ cần thiết, khi đến sân bay quá may có chuyến 21h30 hạng thương gia vẫn còn vé, đặc biệt ưu ái cho quân đội, quân sự, hải quan. Bạch Vĩnh Kỳ đi Tô Châu ngay trong đêm.
Nước ối vẫn rỉ, cô đau khổ vì một thân một mình sinh con, bác sĩ la lớn.
- Thai yếu lắm, đã bảo giữ gìn sức khỏe rồi, tại sao không cẩn thận để phải sinh sớm thế này?
- Xin lỗi bác sĩ, vì cô ấy hơi yếu sẵn mong bác sĩ giúp.
- Đừng có mà để tình thế nguy kịch, lúc đó phải chọn cứu mẹ hoặc cứu con thì không còn gì để nói đâu.
4 tiếng trôi qua, bác sĩ khám bảo tình hình có thể sinh thường bình thường được, nhưng cần theo dõi kĩ hơn tránh trường hợp bất ngờ xảy ra.
- Nếu lo sợ quá thì mổ.
- Mổ ạ?
- Đúng rồi.
- Nhưng y tá nói mở 5 phân rồi
- Được rồi, tôi sẽ theo dõi tiếp, vẫn ưu tiên sinh thường trên hết, tim thai vẫn ổn, cô chịu khó!
Các cơn đau liên tiếp kéo đến, khiến cô lúc này dần kiệt sức, nước ối bắt đầu ra nhiều hơn nữa, lúc này cô nhìn Viên Hân nói:
- Viên Hân ơi, mình hối hận rồi, mình thật sự rất hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2721996/chuong-59.html