Hôm sau là ngày đầy tháng Tú Di, cô cũng hơi bất ngờ vì có ba mẹ Vĩnh Kỳ xuất hiện, ba mẹ cô và cả em gái cô cũng có mặt cô cảm thấy ấm lòng lắm, Tú Di được nội cưng vì dù sao cũng là cháu của họ bỗng thấy mẹ Vĩnh Kỳ đưa bé lại cho cô vội vã đón tiếp niềm nở ai đó, ban đầu cô thấy một người chạc tuổi mẹ Vĩnh Kỳ nghĩ là bạn nhưng vài giây sau cô thấy bóng dáng Mã Châu Anh xuất hiện.
- Chào mẹ.... à không chào bác nay con đến chúc mừng đầy tháng con của Vĩnh Kỳ do hôm qua bác có gọi điện thoại thông báo tin vui cho mẹ con. Thì hôm nay con cũng đến mừng cho cháu, chúc mừng Tú Uyên nhỉ, Vĩnh Kỳ nhỉ.
- Tiểu Anh con khách sáo quá, dù sao thì cũng từng sắp trở thành con dâu mẹ, cho dù hai đứa bây giờ không tiến đến hôn nhân thì vẫn cứ là con mẹ, mẹ cũng chỉ coi con là con dâu thôi. Con bế bé chút đi.
Cô biết mẹ Vĩnh Kỳ bằng mặt chứ chẳng bằng lòng, Mã Châu Anh đi tới nhìn cô cười mắt liếc đáng sợ.
- Chào Tú Uyên, em còn nhớ chị không? Duyên nợ chị với em kéo dài cũng lâu ghê đó, đưa chị bế cháu chút nè.
- Không được, Di Di đang ngủ, không cần bế.
Vĩnh Kỳ nhìn cô có hơi áy náy, nhưng Mã phu nhân và mẹ anh đều là những người bạn lâu lắm gắn bó nên không tránh khỏi, ba mẹ cô cũng hơi ái ngại nhưng vì con cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2721990/chuong-62.html