"Anh có phải gắn thiết bị theo dõi trên người em rồi không?" Tô Úc Nhiên có chút nghi ngờ.
Nghe thấy lời cô nói, Phó Hàn Châu khẽ cười.
Cô nhìn người đàn ông này, trừng mắt với anh, bảo phục vụ lấy thêm bát cho anh.
Tô Úc Nhiên tiếp tục trò chuyện với Tống Cảnh An: "Bố có nhắn tin lại cho anh chưa? Hôm nay hai người có liên lạc không?"
"Không có."
Tô Úc Nhiên nói: "Ông ấy sẽ không gặp chuyện gì chứ?"
Lúc này nhìn thấy Phó Hàn Châu, cô lại nhớ đến chuyện Phó Hàn Châu nói với mình hôm qua.
Đặc biệt là câu Phó Hàn Châu nói đừng để cô lo lắng.
Tống Cảnh An nhìn Tô Úc Nhiên, nói: "Sẽ không có chuyện gì đâu, có thể có chuyện gì chứ? Em nghĩ nhiều quá rồi!"
Phó Hàn Châu ngồi bên cạnh, không nói gì.
Tô Úc Nhiên thấy anh không lên tiếng, cầm đũa gắp thức ăn cho anh: "Món này ngon lắm."
Tống Cảnh An nhìn hai người, ánh mắt tối sầm lại.
Tô Úc Nhiên nói với Phó Hàn Châu: "Chiều nay anh đi đâu vậy?"
"Đi xử lý một số việc."
Thấy anh không muốn nói, Tô Úc Nhiên cũng không hỏi thêm nữa.
Ăn xong, Tô Úc Nhiên và Phó Hàn Châu đưa con về nhà, Tống Cảnh An đứng bên đường, nhìn bóng lưng hai người, nói với chị em Du Oánh Oánh: "Anh đưa hai người về nhé?"
"Không cần đâu, em với em trai đi cùng đường."
Tống Cảnh An tự mình lên xe, đến quán bar Lạc Nhật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706694/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.