Phó Hàn Châu nói: "Bây giờ cậu đã bắt đầu có chuyện giấu tôi rồi?"
Khí thế trên người Phó Hàn Châu khiến Tần Dực hơi chột dạ: "Tôi thấy hắn ta quấn lấy Khương Nhan, nhưng Khương Nhan không cho tôi nói chuyện này, bảo tự cô ấy xử lý được."
"Hắn ta, quấn lấy Khương Nhan?" Những chuyện trước đây của Mục Tề, Phó Hàn Châu đều biết.
...
Tần Dực nhìn Phó Hàn Châu: "Khương Nhan chắc là không muốn anh biết chuyện này đâu, anh đừng hỏi cô ấy nữa."
Phó Hàn Châu gật đầu: "Ừm, cậu không còn chuyện gì khác nữa chứ?"
"Tôi chỉ đến thăm Tiểu Bảo thôi." Tần Dực nói: "Dù sao hôm nay cũng là cuối tuần..."
Thấy Tiểu Bảo cũng thích chơi với mình, Phó Hàn Châu cũng không nói gì.
Anh đến phòng trà, dì Tề pha trà cho anh, Phó Hàn Châu cầm điện thoại, gọi cho Thẩm Chi Hàn, hỏi: "Tối hôm đó uống rượu, cậu không đưa Khương Nhan về nhà à?"
Câu hỏi đột ngột của Phó Hàn Châu khiến Thẩm Chi Hàn giật mình: "Cô ấy không cho tôi đưa, bảo Mục Tề đưa về, sao vậy?"
"..."
Sau đó Phó Hàn Châu lại tra xét một chút, tối hôm đó, Khương Nhan không về nhà.
Nghĩ đến thái độ của cô đối với Mục Tề hai ngày nay, quả thật có chút kỳ lạ.
Trước đây cô ấy và Mục Tề quan hệ rất tốt, Mục Tề là bạn của anh, mấy người bọn họ thường xuyên chơi cùng nhau.
Buổi chiều, quán bar Lạc Nhật, chưa mở cửa, Mục Tề bước vào, thấy Phó Hàn Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706693/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.