Xe chạy trên đường nhựa ướt mưa.
Trong xe mờ tối, người đàn ông nghiêng đầu, nhìn màn mưa đêm tĩnh lặng ngoài cửa sổ, đường nét khuôn mặt sắc sảo như tượng tạc, kéo dài từ sống mũi cao đến đường viền hàm dưới.
Rời xa chốn phồn hoa náo nhiệt, đôi mắt ấy càng thêm sâu thẳm, tĩnh lặng.
Ngón tay thon dài ấn nút điều khiển cửa sổ, cửa sổ hạ xuống một nửa, gió lạnh mang theo hạt mưa bay vào trong xe.
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông hòa lẫn trong màn mưa bụi, mang theo một luồng sức mạnh khống chế sâu không lường được: "Thả tin tức ra ngoài, Thế Nguyên muốn lấn sân sang lĩnh vực trang sức, có ý định tìm kiếm đối tác trong nước."
...
Buổi sáng, khi Diệp Anh bị đồng hồ báo thức đánh thức, Ngô Hiểu Lê bên cạnh vẫn đang ngủ say.
Ngô Hiểu Lê là trưởng phòng Marketing, do đặc thù công việc của bộ phận phải đi công tác khắp nơi nên không cần phải chấm công hàng ngày. Diệp Anh nhẹ nhàng xuống giường, không đánh thức cô ấy.
Tại trụ sở công ty trang sức Diệp Lam Tâm, tổng giám đốc Minh Thụy Ngô Nguyên Trạch đến thăm quan, Diệp Văn Dung và Diệp Văn Đồng cùng đi tiếp.
Đi ngang qua xưởng chế tác của phòng Cao cấp, Ngô Nguyên Trạch hỏi: "Có thể vào xem một chút không?"
"Đương nhiên." Diệp Văn Đồng vui vẻ đáp: "Đây là xưởng chế tác riêng của phòng Cao cấp, hiệu quả kinh doanh của bộ phận này những năm gần đây vượt xa các đối thủ cạnh tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3703298/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.