Chu Tắc Hủ đặt ly rượu xuống, tiện tay cầm lấy hộp thuốc lá, rút một điếu, kẹp giữa những ngón tay thon dài, trông có vẻ lơ đãng, nhưng giọng điệu lại không cho phép phản bác: "Trước tiên gọi lại cho cô ấy đi."
"Được, vậy mình ra ngoài một chút." Hứa Phương Trì cầm điện thoại, rời khỏi phòng riêng, ra hành lang yên tĩnh.
Đêm khuya, hai cô gái thoải mái dựa vào sofa đắp mặt nạ.
Bên ngoài cửa sổ, màn đêm yên tĩnh, trong phòng, loa phát ra những bài tình ca cũ kỹ, nhẹ nhàng.
Chuông điện thoại vang lên, Diệp Anh đứng dậy, cầm lấy điện thoại rồi lại ngả người ra lưng ghế sofa. Đắp mặt nạ không tiện nghe máy, cô bật loa ngoài.
Giọng đàn ông trầm thấp, trìu mến nói: "Tiểu Diệp, tìm anh có việc gì thế?"
"Anh đang ở Thiên Duyệt à?" Diệp Anh hỏi.
"Ừ, sao em biết?"
"Tối nay công ty có tiếp khách, lúc tiễn khách ra về em nhìn thấy anh, lúc đó không kịp chào hỏi anh." Diệp Anh gọi điện thoại trước đó, chính là muốn giải thích chuyện này.
"Ồ." Hứa Phương Trì đáp lại một cách thờ ơ, rồi lại nói: "Chu Tắc Hủ về nước rồi, anh đang ở cùng cậu ấy, có muốn đến chơi không?"
"Em về nhà rồi, tối nay hơi mệt, để hôm khác nhé."
"Vậy được, không có việc gì nữa anh cúp máy nhé." Hứa Phương Trì nói: "Bên này anh còn đang bận, cố ý ra ngoài nghe điện thoại của em đấy."
Nghe thấy hai chữ "cố ý", Diệp Anh không khỏi cong khóe môi, đáp: "Ừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3703297/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.