Hướng Vũ Hàm nhận lấy danh thiếp, liếc nhìn, giọng điệu có chút ngạc nhiên: "Trang sức Diệp Lam Tâm à, tôi còn tưởng nhà thiết kế xuất sắc như cô Diệp sẽ tự mở xưởng trang sức riêng chứ."
Tôi như không nhận ra ý châm chọc ngầm trong lời nói này, sắc mặt vẫn bình tĩnh, tự giới thiệu: "Tôi phụ trách mảng trang sức đặt làm riêng của Diệp Lam Tâm."
"Ồ." Ánh mắt Hướng Vũ Hàm mang theo vài phần xem thường từ trên cao, giọng điệu có phần tiếc nuối: "Vậy thì đúng là lãng phí tài năng rồi, không phải nói Diệp Lam Tâm không tốt, nhưng để làm trang sức cao cấp thì vẫn thiếu sức thuyết phục."
Lần này tôi còn chưa kịp trả lời, Hứa Phương Trì đã lên tiếng trước: "Hướng lão sư, đừng có định kiến với thương hiệu. Chiếc trâm cài áo này tôi đang đeo là hàng đặt làm riêng của Diệp Lam Tâm, đã cùng tôi tham dự rất nhiều sự kiện, tôi thấy rất tốt."
Chiếc trâm cài áo trên ve áo vest của Hứa Phương Trì có kiểu dáng độc đáo, viên đá đen được đính trên khung bạch kim, nhìn kỹ sẽ thấy kết cấu hình cuộn phim, thiết kế vô cùng tinh xảo.
Hướng Vũ Hàm cười gượng gật đầu: "Vậy xem ra là tôi chưa hiểu rõ về thương hiệu này lắm."
Lòng tôi như được vuốt ve, ngay cả cảm giác khó chịu khi thấy hai người họ thân mật lúc trước cũng tan biến đi nhiều.
Tôi mỉm cười nói: "Không sao. Tôi tin rằng sau khi Hướng lão sư trở thành khách hàng của chúng tôi, sẽ hiểu thêm về Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3703291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.