Tôi bước xuống bậc thang, định đi dạo ở vườn hoa hồng cách đó không xa. Vừa đặt chân xuống đất bằng, tôi đã bị thứ gì đó chặn lại, không thể di chuyển.
Tôi cúi đầu xuống, dưới ánh trăng mờ ảo, tôi nhìn thấy nắp cống thoát nước dưới chân mình.
Tôi bất lực nhắm mắt lại, định dồn sức rút chiếc giày cao gót ra, thì nghe thấy tiếng trò chuyện từ xa vọng lại.
"Tôi có tình cảm rất sâu đậm với Thâm Châu..." Giọng nói của người đàn ông vẫn như bảy năm trước, êm dịu như ngọc rơi xuống đĩa, dễ nghe và cực kỳ dễ nhận ra.
Tôi lập tức giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, bưng ly lên, chậm rãi uống ca cao nóng. Chỉ muốn núp dưới bóng cây bên cạnh, lặng lẽ biến mất khỏi tầm mắt họ.
Hai người trò chuyện đi ngang qua trước mặt tôi, tôi cụp mắt xuống, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tôi lặng lẽ dùng sức, rút chiếc giày cao gót ra, còn chưa kịp vui mừng thì phát hiện chiếc giày còn lại cũng bị kẹt.
"..." Tôi điều chỉnh cảm xúc, cúi đầu, định tiếp tục vật lộn.
"Cần giúp một tay không?" Giọng nam trong trẻo, lười biếng vang lên từ phía trên.
Tôi ngẩng đầu lên, dưới ánh trăng, là gương mặt đẹp trai đến mức phạm quy của Chu Tắc Hủ. Không biết từ lúc nào anh ta đã quay lại, người đi cùng anh ta đã rời đi.
Lúc này, khoảng cách gần hơn, tôi có thể nhìn thấy, dưới lông mày bên phải của người đàn ông có một nốt ruồi nhỏ, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3703290/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.