“ Hiên Viên Vũ ” sángsớm, một tiếng rống giận đầy phẫn hận tràn ngập khắp hoàng cung.
Hiên Viên Trạch cầm trêntay phong thư do Hiên Viên Vũ để lại, trên trán nổi đầy gân xanh, hai tay nắmchặt, có thể thấy được y đang tức giận đến mức độ nào.
‘ Hoàng huynh, đệ mangtheo Vân nhi đi ngao du thiên hạ một thời gian, mọi chuyện trong triều đành đểhuynh một mình gánh vác vậy. Đệ biết huynh đang cần thời gian bồi hoàng tẩu,nhưng đệ cũng cần có thời gian bồi Vân nhi, nên lần này đệ đành giành trước cơhội vậy. Huynh yên tâm, đệ sẽ nhanh chóng trở về, đợi sau khi trở về, đệ sẽthay huynh xử trí mọi chuyện, để huynh cùng hoàng tẩu có thời gian bên cạnhnhau, xem như bồi tội vậy’.
Trong hoàng cung, hoàngđế thì nổi giận, nhưng bên ngoài hoàng cung, cách xa hoàng thành, thì không khílại hoàn toàn trái ngược.
Giờ phút này trên đường,một chiếc xe ngựa xa hoa đang theo hướng Giang Nam mà tiến đến. Xe ngựa tranghoàng lộng lẫy, bên cạnh còn theo bốn hắc y hộ vệ cưỡi bốn con chiến mã đitheo, đánh xe là một trung niên nam tử, nhưng tuyệt không đơn giản, trên ngườiy toát lên một cổ lạnh khí ngạo nghễ, vừa nhìn là biết là người không đơn giản.
Bên trong xe ngựa, mộtbạch y nam tử, dung mạo ôn nhu, trên miệng không hề che dấu ý cười, động tácthì lại mềm nhẹ, ôm lấy một thanh y nữ tử vào lòng, thay nàng kéo lên áo choàngvừa bị rơi.
Trên gương mặt y lúc nàytràn ngập hạnh phúc cùng thỏa mãn, vì rốt cuộc y cũng đã có được nữ nhân mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-van/1618807/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.