Sau khi Đan Quân biết rõbộ mặt thật của Từ Mạn Kiều, quyết định quay về Giang Nam, từ nay về sau chuyêntâm việc buôn bán, không bận tâm chuyện tình nam nữ nữa.
Có thể thấy được vềchuyện này, y đã bị ảnh hưởng đến mức nào. Khi y đi tìm thái hậu từ hôn, thì dùlàm cha mình tức giận, y cũng không quan tâm, vì hiện giờ y đã hoàn toàn chếttâm, không màng gì nữa rồi.
Thái hậu thì ngược lai,vui vẻ chấp thuận, ngoài mặt thì tỏ vẻ không thể ép buộc nhân duyên, nhưng thựcchất thì bà lại vô cùng vui mừng, vì rốt cuộc Vân nhi cùng Vũ nhi đã có thể ởbên nhau, bà xem ra lại sắp có tôn tử để bế nữa rồi.
Để ‘đền bù’ cho Đan Quân,Hiên Viên Trạch hạ lệnh sắc phong y làm Quận vương, tước vị này có thể chatruyền con nối, chỉ cần ngày nào Nguyên Niên quốc còn tồn tại, thì tước vị nàysẽ được giữ vững.
Nhận được long ân này,Đan Chính cũng không dám có ý kiến nữa, dù sao thì so với việc cưới Quận chúavà có được tước vị thì bên nào nặng, bên nào nhẹ, đã quá rõ ràng rồi, hắn cóngốc mới không biết chọn thôi.
Sau khi tiễn bước phụ tửĐan gia về Giang Nam, thái hậu cùng Tiểu Điệp bắt đầu bàn bạc chuyện hôn sựgiữa Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân, vì để tránh đêm dài lắm mộng, thái hậu quyếtđịnh trong vòng bảy ngày sẽ tổ chức luôn.
Kết quả khắp hoàng cungcùng Tứ vương phủ đều náo nhiệt hẳn lên, Uyển Vân do là nghĩa nữ của thái hậu,nên hoàng cung xem như nhà mẹ đẻ, nàng sẽ từ hoàng cung gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-van/1618806/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.