Chén cơm vừa hết, Triệu Cửu Uyên đã đứng dậy :”Con ăn xong rồi, con lên phòng trước”
Mẹ Triệu nhìn cô ngạc nhiên rồi lên tiếng :”Trong bếp có trái cây, để mẹ kêu dì Trần đem lên cho con”
“Vâng ạ”
Nói rồi cô liền xoay người đi lên phòng mình, Thẩm Hạo nhìn bóng lưng của cô khẽ nhíu mày. Bên tai anh vang lên giọng nói của cha Triệu :”Cửu Uyên, con bé làm sao vậy?”
Anh thở dài thành thật thú nhận sự tình :”Cô ấy muốn làm diễn viên”
“Cái gì?”: Mẹ Triệu bị lời nói của anh làm cho bất ngờ, anh nhìn mẹ rồi nói tiếp :”Con đồng ý với cô ấy sẽ đưa cô ấy đến công ty của em gái con. Nhưng phải đợi cô ấy khỏe lại, cô ấy lại một mực không chịu, đòi phải đi ngay lập tức”
Mẹ Triệu nghe anh nói lại thở dài :”Không thể trách con, chỉ trách con bé được chiều chuộng từ nhỏ. Tính tình lúc nào cũng tùy hứng, nhưng mà làm người công chúng như vậy có ổn không?”
“Nếu Cửu Uyên đã thích vậy cứ chiều theo con bé. Dù xảy ra chuyện gì, vẫn còn Triệu thị phía sau chống lưng”
Cha Triệu cắt ngang sự lo lắng của mẹ Triệu :”Em cũng biết mà, chúng ta không thể ngăn cản, chỉ có thể ủng hộ và bảo vệ”
Nghe lời cha Triệu nói, Thẩm Hạo mím môi :”Chúng ta thật sự phải làm vậy sao? Sức khỏe của Cửu Uyên…”
Cha Triệu nâng mí mắt lạnh lùng nhìn anh :”Cửu Uyên không giống phụ nữ ngoài kia, càng không giống người bình thường. Có một điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong/2723593/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.