Lúc tối Thẩm Hạo đến nhà đón Triệu Cửu Uyên đã bị cô càu nhàu suốt cả quãng đường
“Thẩm Hạo, anh lại đem đến phiền phức rồi kia kìa. Tự nhiên chọc em làm gì, còn bị người ta chụp lén, nói xem lần này làm sao nữa”: Cô dựa lưng vào ghế liếc mắt nhìn anh đang lái xe lên tiếng hỏi
Thẩm Hạo lại cong moi vui vẻ, như chuyện là nằm trong sự sắp xếp của anh vậy :”Hay là em công khai sự thật đi”
“ANH NẰM MƠ”: Cô hét vào lỗ tai của anh, sau đó hung hăng nhéo eo người bên cạnh :”Giở trò cũ à? Nói cho anh biết, em chưa tha thứ cho anh đâu”
“A a đau, Cửu Uyên em nhẹ tay một chút. Anh không cố ý mà”: Thẩm Hạo dùng một tay xoa xoa chiếc eo bị nhéo của mình ủy khuất lên tiếng :”Anh không cố ý mà, anh sẽ dọn dẹp sạch sẽ”
“Biết điều như vậy có phải tốt hơn không?”
[…]
“Ây da, Cửu Uyên đến rồi. Vào đây, vào đây”: Bà nội Thẩm nhìn thấy cô đi vào cùng với Thẩm Hạo liền vui vẻ vẫy tay gọi cô :”Vào đây, chờ cha con về nữa thôi”
“Mợ… mợ a a”: Đứa bé con của Thẩm Dĩ Huyên thấy cô liền lẫm đẫm vui vẻ đi đến, cô cúi người bế đứa bé lên :”Chào bạn nhỏ, con gọi cái gì nào?”
“Mợ a… mợ hai”
“Nhóc con, có phải có quên ai không hả?”: Thẩm Hạo cúi đầu xuống trước mặt nó híp mắt lạnh nhạt lên tiếng. Đứa bé vậy mà không hề sợ hãi trước gượng mặt của anh, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong/2723540/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.