Đã là phu thê, tất nhiên Thu Nhược Trần sẽ không chịu bạc đãi bản thân.Hắn dốc sức nắm bắt quyền lợi của đấng trượng phu , đêm đêm quấn quýtlấy Linh Nhi đồng sàng cộng chẩm. Mặc cho Linh Nhu đuổi kiểu nào cũngkhông đi, không thể làm gì hơn đành phải cùng hắn chia giường. Chung quy vẫn không thể đểhắn ở ngoài cửa chịu gió lạnh cả đêm. Thật ra là donàng không nỡ.
Mà Thu Nhược Trần cũng bởi nàng mềm lòng nên mới có thể nhiều lần đạt được ý nguyện.
Nhưng cũng chỉ có vậy. Đừng tưởng hắn hài lòng đắc ý, thật ra hắn thất vọng muốn chết.
Lần nào cũng ra sức lừa gạt nàng để cuối cùng hắn mới leo được lên giườngnhưng sau đó nàng liền lùi ra rất xa ở mép, tránh né hết mọi va chạmthân thể cứ như thể sợ sẽ dọa hắn sợ, ngay cả ngủ cũng đeo khăn che mặt. Hắn chỉ có thể mỗi đêm chờ nàng ngủ say mới lặng lẽ gỡ xuống cái khănche vướng víu kia để nàng ngủ dễ chịu một chút.
Đều là do hắn đêm hôm đó phản ứng không thỏa đáng mới khiến cho Linh Nhi hiện tại giống nhưchim sợ cành cong. Chỉ cần hắn tiến thêm một bước cử động nàng liền sợtới mức mặt không còn chút máu, cả người cứng ngắc. Hắn chỉ nhìn cũngđau lòng làm sao còn đang tâm tiếp tục bức bách nàng?
Khúc mắc củaLinh Nhi quá thâm căn cố đế, điều này không phải chỉ trong sớm tối liềncó thể trừ đi. Tuy rằng hắn đã dùng hết mọi phương cách để nói cho nàngbiết, hắn thực sự không hề để ý diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong-le/2318385/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.