“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng.” ( Câu này bị sai chữ đối diện rồi.)
Trong lúc chờ đợi tình lang đã bay mất, Tâm Hạ lại quyết định phá đám trò vui của đám ca nữ Túy Uyên lâu. Hôm nay nghe nói bọn họ mở hội bầu mỹ nhân xuất chúng nhất kinh thành gì gì đó, nghe thôi đã thấy vui rồi.
“Các vị, Túy Uyên lâu chúng tôi nổi tiếng xa gần bao lâu nay đều nhờ các ca nữ tuyệt thế...”
Dong dài mà, chán chết bổn tiểu thư rồi đó nha. Ai mà không biết Túy Uyên lâu các ngươi là ca kỹ nơi đàn đúm của đám nam nhân phóng túng. Nghe lịch sử hoành tráng của họ cả canh giờ đúng là nhàm chán mà.
“Đại hội mỹ nhân bắt đầu!”
Liễu ma ma, bà thật phi thường cuối cùng cũng nói xong rồi sao, Tâm Hạ chút nữa mừng đến phát khóc a.
Lần lược các hồng nhan giai lệ bước lên đài cao phô diễn tài nghệ, cũng chỉ là cầm kì thi hoạ như thường lệ. Không có gì đặc sắc!
“Ha...xem bổn tiểu thư trổ tài đây.”
Chưa tròn một khắc sau thân ảnh Tâm Hạ đã hiện hữu trên chính đài, ánh mắt toàn bộ đều nhanh chóng thu về phía nàng. Xung quanh lời bàn tán vang lên không ít cũng nhiều, xong ai rảnh mà ở đó quan tâm các ngươi nghĩ gì.
Một đoạn trường kiếm khẽ lay động trong tay nàng, tuy kiếm là vật hiển nhiên cứng ngắt nhưng chúng ở trong tay nàng tựa như vải lụa mềm mại vô cùng. Mỗi đường kiếm đều mang thần thái riêng của nó, dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong-ket/58212/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.