Nàng mãi đuổi theo một bóng hình đã tan biến khỏi thế gian này mà hủy đi cả hạnh phúc của chính mình. Giờ nơi đây, bốn phía trang hoàng uy nghiêm, cờ hoa tung bay trong gió, cung nhân ngàn người, quan lại toàn triều, vũ nhạc vang dội bên tai... Thật náo nhiệt, thật đáng mong chờ.
Nàng rời kiệu lớn lộng lẫy, bước đi từng bước vững vàng, mạnh mẽ, đúng như cách nàng đạp lên bao kẻ khác để có được ngày hôm nay. Nên vui hay nên buồn đây!
Mắt nhìn khung cảnh xung quanh mà tim nàng đột nhiên đau nhót. Y ắc hẵn vẫn đang đợi nàng, nàng chỉ mong người đang đưa cánh tay đón lấy nàng trong thời khắc này là y.
Có thể nữa sao?
Thánh chỉ truyền vang một góc trời ước định cả kiếp này nàng và y mãi biệt ly.
“Phụng thiện thừa vận, hoàng đế chiếu cáo thiên hạ. Lưu Tình phi công dung ngôn hạnh, tài đức hơn người này trẫm theo ý trời sắc phong hoàng hậu. Khâm thử.”
Đồng loạt quần chúng xung quanh quỳ xuống đồng thanh hô vang “vạn tế”
Tân hậu ánh mắt ngấn lệ sầu nhìn quân vương, đây là cái kết nàng mong muốn sao? Nếu điều này đến vào mười lăm năm trước thì nàng sẽ vui vẻ mà đón nhận, còn giờ đây...
Chén rượu ngọc dâng lên, nàng chậm rãi đón lấy hướng vương thượng mà thi lễ. Y không nói gì cũng vội phất tay truyền cung nhân mang cho y chén rượu ngọc.
“Đông Anh, thiếp kính chàng chung rượu này.”
“Trẫm cũng kính nàng chung này.”
Tất cả đã đổi thay, trải quá nhiều, niếm đủ rồi cái cái cảm giác mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong-ket/58211/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.