11
Toàn bộ đều yên tĩnh.
Xuân mỹ nhân hơi ngẩn người, sau đó nhanh chóng treo trên mặt hiện lên một nụ cười thân thiện: "Cô nương, ngươi sao vậy?"
Vừa đưa tay về phía ta, nàng vừa cười ôn nhu: “Bổn cung từ trước đến nay không tiếp thu đại lễ của cung nữ, huống chi là nha hoàn bên cạnh Nhiếp chính vương, ngươi mau đứng lên đi.”
Nàng ngẩng đầu lên, hướng Lục Hành cười ấm áp.
Ta quỳ dưới chân nàng run bần bật, toàn thân yếu ớt đến mức không tìm lại được chút cốt khí nào.
“Xuân mỹ nhân, ngươi sai rồi.”
Một bàn tay, như từ trên trời giáng xuống.
Với mùi hương thoang thoảng của cành lan, một cánh tay thon dài nâng ta lên.
Toàn thân đều vô lực, chỉ có thể dựa vào cánh tay này.
Như thể cảm nhận được sự yếu ớt của ta, hắn dừng lại một chút, kéo ta vào trong ngực.
Khắp người bao quanh bởi hương lan, một thanh âm ấm áp vang lên từ phía trên đỉnh đầu:
"Nàng ấy không phải nha hoàn. "
"Nàng, là vị hôn thê của ta."
Toàn bộ nơi này náo động lên. Giữa những tiếng cảm thán nho nhỏ của bọn họ, giọng nói của Lục Hành nhẹ như gió:
"Hơn nữa, ngươi cũng chỉ là một mỹ nhân nho nhỏ."
“Còn chưa thể tự xưng là bổn cung.”
"Không có khả năng!"
Xuân mỹ nhân đột nhiên hét lên.
12
Kêu một tiếng xong, nàng ý thức được tình huống lúc này, ấn ngực nói: "Hoàng thượng…… Thần thiếp…… Thần thiếp chỉ là……”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-thuong-chi/3331910/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.