Thế Hãn bày mặt cau có nhìn Hà Ân đang tức giận vì không thể bỏ đi trong im lặng
"Nàng muốn rời phủ về Nghiên Dương ?Nơi mà tên lạ mặt kia muốn nàng trở lại sao ?"Thế Hãn bước tới gần kéo Hà Ân đứng dậy ép nàng phải mặt đối mặt với mình .
"Phải ! Ta chính là muốn như vậy , vậy thì sao ? Ngươi cản được ta chắc ?" Hà Ân vênh mặt lên thách thức với vẻ kiên quyết .
"Ta không ngăn cản nổi nàng nhưng hai đứa trẻ còn quá nhỏ để đi con đường xa như vậy ,còn nữa nếu trên đường có chuyện gì đó bất trắc thì ai sẽ bảo vệ nàng và con của chúng ta ? "Thế Hãn cau mày bất lực nhìn Hà Ân .
"Tu Kiệt sẽ bảo vệ bọn ta , không cần ngươi quản ! "Hà Ân quả quyết nói rồi vùng vẫy khỏi vòng tay Thế Hãn bước tới bàn ngồi vẻ mặt thoáng qua sự bối rối .
"Hắn ta thân phận không rõ ràng sao nàng lại dễ dàng tin tưởng hắn như vậy ? Lẽ nào một kẻ lạ lẫm như vậy lại khiến nàng tin tưởng hắn vô điều kiện vậy sao ?"Thế Hãn nói nhưng lần này có vẻ chứa sự ghen tuông nhiều hơn là lo lắng .
"Hắn thân phận không rõ ràng !Nhưng ta cũng không có giá trị lợi dụng gì để hắn lừa gạt cả ! So với hắn ngươi mới là người không đáng tin tưởng !Ngươi ra ngoài đi ta muốn nghỉ ngơi ! Ta mệt rồi ! "Hà Ân nói trong tình trạng kích động thế nhưng cũng không thèm nhìn Thế Hãn một cái ,dù một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhu-mau-den-day-voi-ta/1816323/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.