Sáng hôm sau...
“Nhạn Ảnh “. Hà Ân khẽ gọi Nhạn Ảnh nhưng gọi mãi không thấy Nhạn Ảnh đâu Hà Ân liền bước khỏi giường tự thay y phục sau đó ra khỏi phòng, vừa bước ra cửa nàng đã thấy có tiếng rất ồn ào ở đại sảnh nàng liền mau chóng tới đó.
Vừa tới đại sảnh thì cục diện trước mặt nàng là một thảm cảnh không thể thê lương hơn nữa.Cha nàng, mẫu thân nàng và cả Nhạn Ảnh đều bị sát hại một cách tàn khốc còn xung quanh đều là những người dân đứng đó chỉ trỏ khiến nàng gần như hoá điên,nàng lao vào chỗ cha nàng còn đang hấp hối,nàng đỡ đầu cha dậy ôm vào lòng mà con tim nàng như bị ai đó lấy dao đâm vào từng nhát một vậy, nàng đau khổ lấy tay gạt nước mắt lay vai Thiên Nhã Ý nàng gọi.
“Cha, người làm sao vậy? Tại sao lại xảy ra chuyện này? Là ai đã gây ra chuyện này?Cha ơi, cha nói cho Uyển nhi biết đi cha!”.___Hà Ân đau khổ vừa cố kìm nén nước mắt lại để nghe cha nàng nói.
“Là... là người của..của Nhị.”Chưa nói hết thì Thiên Nhã Ý lại bị một ám khí dạng kim châm tẩm độc phi trúng sát tim, Hà Ân thấy cha tự nhiên không nói tiếp nàng liền lay mạnh hơn rồi không ngừng gọi cha nàng dậy nhưng vô ích,lúc nàng cầm tay cha nàng lay mạnh thì nàng chợt nhận ra rằng tay của cha nàng đã không còn cử động nữa và lạnh dần,nàng đau khổ buông tay cha nàng nhưng vẫn ôm chặt thi thể.
“CHA”.Nàng hét lớn không thể kìm nén được nữa nàng khóc lớn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhu-mau-den-day-voi-ta/1816294/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.