Hai đại phiền toái đi ra ngoài, Trầm Trọng Sơn xoay mặt Triệu Nhị Ngưu lại, Triệu Nhị Ngưu vẫn còn phẫn nộ.
“Làm gì!!”
“Nhị Ngưu, ngươi còn chưa hiểu sao?”
Triệu Nhị Ngưu giãy khỏi lòng Trầm Trọng Sơn, trong đầu có điểm hiểu được lại có điểm không rõ, ngoài miệng vẫn làm bộ tức giận.
“Hiểu…hiểu cái gì chứ!”
“Nữ tử ngươi gặp hôm qua là thúc thúc của ta giả trang.”
Triệu Nhị Ngưu đan đan ngón tay.
“Nga.”
Thản nhiên một tiếng, Triệu Nhị Ngưu hiểu rồi.
Trầm Trọng Sơn nở nụ cười, lại kéo hắn lại gần, Triệu Nhị Ngưu rúc sâu vào lòng y.
“Hiểu được là tốt rồi, Nhị Ngưu, tin tưởng ta! Ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với ngươi!”
Triệu Nhị Ngưu cúi đầu, nhìn vạt áo Trầm Trọng Sơn.
“Vậy thúc thúc ngươi vì sao lại muốn lừa ta?”
Triệu Nhị Ngưu ngẩng đầu, tràn đầy nghi hoặc.
Trầm Trọng Sơn dịu dàng vuốt ve mặt hắn.
“Thúc thúc ta chính là người như vậy, hắn làm vậy là thích ngươi a!”
“Nga.”
Triệu Nhị Ngưu gật đầu, có chút ngượng ngùng.
Nụ cười xấu xa lại xuất hiện trên mặt Trầm Trọng Sơn.
“Ngươi hôm qua mắng ta không xứng làm người, ta rất buồn.”
“A? Ta…Ta……Khi đó là….Là….”
“Ghen?”
“…..”
Cam chịu, Triệu Nhị Ngưu là trẻ ngoan, trẻ ngoan thì không nói dối.(.^.)
Trầm Trọng Sơn vui vẻ, ôm Triệu Nhị Ngưu giờ đã đỏ bừng mặt.
“Ta thật cao hứng!!!”
Triệu Nhị Ngưu chậm rãi vòng tay ôm lấy Trầm Trọng Sơn, nhỏ giọng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-bao-uyen/2159008/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.