Lại nói năm ám vệ yên lặng cam chịu nhìn Triệu Nhị Ngưu đi vào Dung Vương phủ, trước khi đóng cửa Trầm Tư Kính còn vươn cái mặt đáng yêu ra ngoài, cong mày cười khẽ, nhỏ giọng nói.
“Còn không mau đi báo cho chủ tử nhà ngươi!”
Liền “!” một tiếng đóng cửa lại.
Nhóm ám vệ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hai mắt sáng rực.
“Ta tuyệt đối không đi!”
Ám vệ Tam nhăn nhó cái mặt xinh đẹp, chẳng hề để ý hình tượng quát to một tiếng, nhảy lên mái nhà.
Ám vệ Nhị cùng ám vệ Ngũ liếc nhìn nhau, nhất tề nhún chân lùi về phía sau, không thấy bóng dáng.
Ám vệ Tứ với gương mặt búp bê đầy vẻ nôn nóng, đang muốn chạy đi, trong Dung Vương phủ lại truyền đến giọng nói trầm thấp.
“Tiếu Ngôn, Thượng Quan Lẫm sau lưng ngươi e là chuồn đi trước tiên rồi.”
“A?!!!!”
Ám vệ Tứ, cũng chính là Tiếu Ngôn đáng yêu của chúng ta vội vàng quay đầu nhìn lại, quả nhiên, chỉ còn có một mình hắn!
“Ô ô ô ô…..Vì cái gì mỗi lần đều là ta….”
Tiếu Ngôn nghẹn đỏ mặt, mắt to sũng nước, dáng vẻ ảo não, thật sự là đáng yêu đến cực điểm.
Trầm Tư Kính đạm cười hai tiếng, nói.
“Mau đi!”
“Ô ô ô ô….”
Vừa khóc vừa hướng Tuyệt Trường môn lao đi.
Bên này Triệu Nhị Ngưu vào Dung Vương phủ, ngồi trước bàn cơm, liền trông ngóng thịt nai trong truyền thuyết.
Mộ Dung Dục mỉm cười lắc đầu, thầm nghĩ nhân vật hàng đầu như Trầm Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-bao-uyen/2159001/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.