Bình thường, Mục Dương lúc ở nhà chỉ mặc độc một cái quần đùi nhỏ, lúc này thân trên để trần lại đang dán chặt trên người Lê Khải. Nơi da thịt tiếp xúc trở nên nóng hổi. Lê Khải chỉ cảm thấy dưới bụng dâng lên một cỗ nhiệt, hạ thân thế mà nổi lên phản ứng. Lập tức, hắn tránh khỏi cái ôm của đối phương, chuyển tay ôm cậu vào lòng, cúi thấp đầu, mặt cọ tới cọ lui trên làn da mềm mại.
Sức nóng trong phòng ngày một tăng, Mục Dương đẩy đẩy hai cái, cảm giác là lạ, trong người dân lên một mảnh khô nóng, “Tôi biết anh thương tâm khổ sở, tôi cũng muốn an ủi anh. Nhưng hiện tại đang cúp điện, rất nóng a. Anh còn ôm chặt như vậy, thật sự nóng chết mất. Nếu không, để tôi tâm sự với anh nha?”
Tinh trùng thượng não, làm sao có thể lo lắng nhiều chuyện như vậy, Lê Khải nhanh tay ôm chặt hơn người trong lòng, đầu cúi gần lại, muốn dùng nụ hôn lấp đi cái miệng nhỏ nhắn còn đang lải nhải.
Đầu vừa hạ xuống, còn chưa kịp hôn đến, điện bất ngờ có lại. Toàn bộ căn phòng được thắp sáng. Mục Dương hoan hô một tiếng, nhảy dựng lên, miệng kêu oai oái: “Ngao ngao, có điện rồi, tôi đi mở điều hòa đây.”
Lê Khải hóa đá, vẫn duy trì tư thế chuẩn bị hôn môi, cứng ngắc tại chỗ.
Nhìn Mục Dượng đứng trước điều hòa đang phả ra từng đợt gió lạnh, hai mắt híp lại, vẻ mặt thích thú, Lê Khải hoang mang, cảm giác có chút khúc mắc, mà cụ thể liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-tiem-tru-ba/2446409/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.